Nàng cũng biết yêu cầu của mình hơi quá đáng, dù sao trong người con trai nàng đều mang nửa dòng máu của ông ta. Nàng mím môi, không nhịn được nói thêm: “Dân nữ cũng là người bị hại, sau này sẽ sửa con thành họ Cao.” Cao là họ của nàng, không theo họ người kia.
Cơ Trường Uyên không trả lời ngay, hắn cụp mắt để sách xuống bưng chén trà bên cạnh lên, để nắp trà khẽ vuốt lá trà nổi lên mặt nước, uống một hớp, thản nhiên nói: “Dẫn đi đi.”
Nữ tử cũng nghe thấy, cắn môi, cảm thấy hơi ấm ức. Cho dù làm ngoại thất nhưng nàng chưa từng bị sỉ nhục như thế.
Thôi Tổ An mặc kệ nàng ta nghĩ thế nào, làm tư thế mời, cười nói: “Chủ tử chúng ta đã đồng ý yêu cầu của ngươi.”
Nữ tử nhìn hắn một cái, quay người rời đi. Bóng lưng dường như có vẻ tức giận. Thôi Tổ An khẽ cười một tiếng, dường như không để ý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây