Chữ hiện tại của nàng không nói xuất sắc như thế nào, nhưng ở bên ngoài dọa người cũng không tệ lắm.
Sách cổ xưa khan hiếm trân quý, người bình thường rất khó mua được, càng đừng nói tới bản thảo của mọi người, cho nên thư sinh bình thường viết chữ rất đẹp cũng không nhiều, không phải bọn họ không khắc khổ, mà là bọn họ không có cơ hội tiếp xúc với những chữ đẹp kia, nhiều nhất chỉ là đem chữ viết gọn gàng sạch sẽ.
Ông chủ thư quán nhìn bản thảo của Mai Tố Tố hai lần, cảm thấy rất thú vị nên nhận lấy, nghĩ nếu bán không tốt cũng có thể đem bản thảo này của nàng lấy ra bán cho những học sinh nghèo kia, một tờ một đồng tiền, những học sinh nghèo kia có đôi khi ngay cả cơm cũng không ăn cũng phải mua sách, không sợ bán không được.
Vì vậy, Mai Tố Tố đã nhận được một khoản phí bản thảo đầu tiên là hai mươi văn tiền. Số tiền này còn không đủ để trả tiền giấy.
Nhưng Mai Tố Tố vẫn rất vui vẻ, về nhà tiếp tục sáng tác, tháng đầu tiên ông chủ quán sách cho người ta chép mười bản, bán đi năm bản, ông chủ cảm thấy cũng không tệ lắm, những thư sinh mới viết sách, không sai biệt lắm cũng là thành tích này, cho nên tháng thứ hai cho người ta chép hai mươi bản, lần này bán đi mười bốn quyển...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây