Cũng không biết sao Mai chủ tử có thể chạy như vậy. Nghĩ tới đây, hắn ta vội vàng bổ sung một câu: “Đám ám vệ đã đi Tuyền Châu, tin tưởng không quá vài ngày nữa là có thể biết được tin tức của Mai chủ tử.”
Cơ Trường Uyên nghe xong lời này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, gật gật đầu, trong đôi mắt phượng đen nhánh bớt đi vài phần lạnh lẽo: “Tìm được người là tốt rồi.”
Hắn bưng chén trà lên uống một ngụm, uống xong tựa hồ nhớ tới cái gì đó, suy nghĩ một chút nói: “Đừng động cỏ kinh xà, phát hiện nàng ở nơi nào rồi thì sau đó coi chừng một chút, nếu lại chạy, để cho bọn họ đi theo trước.”
“Vâng.” Thôi Tổ An gật đầu, lời này không nói hắn ta cũng biết, ai còn dám động cỏ kinh xà, nếu bị Mai chủ tử phát hiện, nhất định lại muốn chạy. Chạy tiếp thì thật sự không bắt được nữa đâu.
Chú ý tới sắc mặt nam nhân phía trên thoải mái hơn, Thôi Tổ An vội vàng khéo léo đem chuyện Mai Tố Tố làm ở trên thuyền nói cho Cơ Trường Uyên nghe, nói qua nàng đã làm chuyện gì, khi nói đến Mai Tố Tố bắt cá bán cho người trên thuyền, chính hắn ta cũng nhịn không được nở nụ cười:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây