Nghe vậy, động tác chợt ngừng lại, đột nhiên nheo mắt: “Vừa nãy ngươi nói cái gì? Lặp lại lần nữa.”
Thôi Tổ An khó hiểu, nhưng vẫn nhanh chóng cúi đầu nói: “Nô tài nói người phía dưới đã hỏi hết tất cả người dân ngoài thành một lượt, bất kể Mai chủ tử giả trang thành nam nhân hay nữ nhân, chỉ cần là người lạ mặt thì đều để họ hồi tưởng lại xem có gặp phải không.”
Cơ Trường Uyên đột nhiên hỏi: “Còn thủ thành thì sao?”
“Dạ?” Thôi Tổ An không phản ứng kịp, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn. Vẻ mặt Cơ Trường Uyên đột nhiên lạnh đi, nhếch mép oán hận nói: “Đúng là ta vẫn coi thường nàng. Ngươi lập tức đến bến tàu, tra xem sáng ngày hôm đó có người nào khả nghi một mình đi không. Còn nữa, xét hỏi tên thầy bói kia lại xem có bỏ sót gì không?”
Thôi Tổ An nghe xong kinh hồn bạt vía, lần đầu tiên cảm thấy não mình không đủ dùng, không hiểu tại sao lại đột nhiên đến bến tàu tìm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây