Từ khóe mắt Trịnh thị liếc nhìn khuôn mặt trắng bệch và xanh xao của nàng ta, nhếch miệng, lộ ra ánh mắt khinh thường đầy giễu cợt. Trong lòng biết rõ nàng ta sẽ lựa chọn như thế nào.
Ở phía bên kia trong Lan Hinh viện, Lâm Ấu Vi cúi đầu ngồi trước bàn, giơ những ngón tay thon thả của nàng ta làm ra nến thơm. Đồ được ban thưởng xuống, đều rất tốt, mấy ngày nay trong lúc rảnh rỗi Lâm Ấu Vi dùng cái này để giết thời gian, lúc trước khi nàng ta còn chưa xuất giá cũng từng chơi những thứ này với nhóm tỷ muội, sau này khi gả đến Thẩm gia, nàng ta trở thành mợ lớn của Thẩm gia, rất nhiều chuyện cần nàng ta phải xử lý, không có thời gian rãnh rỗi nhàn hạ làm những chuyện phong nhã như này.
Ma ma bên cạnh nàng ta cũng nhìn ra mấy ngày nay nàng ta đã thay đổi, trước đây nàng ta là người lạnh lùng, Vương gia ban thưởng đồ vật gì cũng không thèm xem, hiện giờ lại bằng lòng liếc nhìn một cái. Bà ấy nói mà, vương phủ có nhiều tài sản, giàu sang như vậy, ai mà có thể không động lòng chứ? Cho dù vị chủ nhân hiện tại này, trước kia tư thế cao ngạo bao nhiêu, hôm nay được phong làm trắc phi, còn không phải vẫn ngoan ngoãn mà cúi đầu?
Mặc dù trong lòng suy nghĩ như vậy, nhưng trong miệng lại nói sang chuyện khác: “Lão nô nghe ngóng được tối hôm qua Vương gia trở về khá trễ, ở thư phòng đợi một hồi sau đó đi tới tiểu viện của Mai chủ tử.”
Vừa nói vừa nhìn chằm chằm người bên cạnh, nhìn thấy động tác trên tay Lâm Ấu Vi dừng lại trong mắt ma ma hiện ra ý cười, vội vàng nói tiếp: “Nhưng mà ngài ấy rời đi rất nhanh, cũng không có nghỉ lại tiểu viện mà quay lại thư phòng ở tiền viện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây