Thôi Tổ An để ý tới điều đó vội cụp mắt xuống giả vờ như chưa nhìn thấy gì, lại đem tin tức bên dưới tra được thuật lại một lần: “Theo tin tức bên dưới điều tra ra được, mấy người kia trốn vào Xuân Hoa lầu không có rời đi, mà là cải trang thành tùy tùng theo chủ tử của bọn họ rồi rời đi, trong khoảng thời gian đó có một người đi nhà xí bị nhìn thấy, người đó vô cùng kiêu ngạo, trên đường đi đụng phải tiểu nha đầu đang quét dọn còn muốn lợi dụng, bị một lão nô lệ già trên mặt có vết sẹo đuổi đi, Vệ Cửu cầm bức chân dung đưa cho hai người họ xem qua, cả hai đều nói là hắn.”
Nói tới đây, sắc mặt Thôi Tổ An có chút do dự, không biết có nên nói những lời tiếp theo hay không.
Cơ Trường Uyên nhìn thấy dáng vẻ của hắn ta, còn tưởng rằng có liên quan đến Thẩm Ngạn Thanh, sắc mặt tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Nói.” Thôi Tổ An không còn do dự, cúi đầu tiếp tục nói: “Ám vệ tra được tin tức đám người này không có liên quan gì đến chủ tử Mai.”
Thôi Tổ An nhìn thấy Tấn Vương hơi sửng sốt, vội nói: “Đám người kia đi theo một chiếc xe ngựa bình thường, nhưng hai phu xe phụ trách trông coi xe ngựa Xuân Hoa lầu nói vị khách này lần đầu tiên tới Xuân Hoa lầu, trước kia chưa từng thấy qua, là một thanh niên trẻ tuổi mặt trắng và không có râu, tuổi đoán chừng khoảng hai mươi với đôi mắt hồ ly, mi dưới phía bên phải có một nốt ruồi son.”
Cô nương phục vụ buổi tối đêm đó cũng nói, người nam nhân kia nghe nhạc cả đêm nước trà đều không uống, cũng không cho cô nương chạm vào, không nói mấy câu dường như có chuyện gì, khoảng chừng giờ Hợi gia nô của hắn bước vào nói mấy câu, nghe xong sắc mặt hắn đột nhiên trở nên khó coi, sau đó hắn đứng lên dường như muốn rời đi, nhưng khi đi tới cửa hắn đột nhiên dừng lại, quay lại ngồi yên vào chỗ lúc nãy, cho nàng một tấm ngân phiếu để nàng tiếp tục hát, rạng sáng mới rời đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây