Trời vẫn còn tờ mờ sáng, trên bến tàu không có nhiều người, chỉ có vài chiếc tàu chở hàng cùng một vài công nhân làm công việc khuân vác..
Nghe những lời Mai Tố Tố nói, những người thợ đứng bên cạnh đều đỏ mắt, không khỏi khuyên nhủ: “Thuyền trưởng, xin giúp đỡ, vị tiểu huynh đệ này cũng là một người đáng thương.”
“Đúng vậy, hắn ta tốt lắm, thấy chúng ta làm việc vất vả còn chia cho mấy cái bánh bao.”
“Ha ha, mọi người đều gặp khó khăn, có thể giúp được là tốt rồi”. Thuyền trưởng cũng không phải là không muốn giúp, vốn đã bị thân thế đáng thương của Mai Tố Tố thuyết phục, sau đó còn được thêm những người xung quanh thuyết phục, chút lo lắng trong lòng cuối cùng cũng được giải tỏa, Bọn họ mỗi ngày đều phải đối mặt với cảnh mưa gió bão bùng ngoài biển, tính nghĩa khí là đức tính lớn nhất mà họ có được, không có lòng nghĩa khí thì chắc chắn hắn sẽ không dám làm một chuyện lớn như vậy.
Đặc biệt là tiểu đệ trước mắt còn là một thư sinh, đã thi tỉnh rồi, còn nhỏ như vậy, thật sự rất khó nói trước sẽ xảy ra chuyện gì trong tương lai. Ngoại hình của hắn ta cũng đặc biệt đẹp trai, nhìn có vẻ bảnh bao, sạch sẽ, tuy rằng mặt mũi và thân thể có chút bẩn thỉu nhưng ăn nói hòa nhã, nói mình là thư sinh cũng không giống như là nói dối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây