Nhanh lên, đừng nói lời vô nghĩa nữa, nhanh bảo người mang quần áo lên đây cho ta, nếu chủ tử của ta bị cảm lạnh, ta sẽ chặt đầu ngươi đấy.” Nàng cố tình diễn vẻ bắt nạt kẻ khác.
Bà chủ vừa nghe liền biết mình đã gặp được quý nhân, địa vị của quý nhân chắc chắn không thấp, một nha hoàn cỏn con mà còn vênh mặt lên trời như vậy, có thể tưởng tượng được chủ tử mà nàng nói đến cao quý cỡ nào.
Không dám chậm trễ, vội vàng lấy trong cửa hàng một bộ quần áo nam nhi đã được may sẵn đẹp nhất, Mai Tố Tố liếc nhìn bộ trang phục màu đen, không nói gì, ném xuống một thỏi bạc rồi vội vàng bỏ đi. Một đồng bạc cỏn con không đáng để nàng bận tâm.
Hai nữ nhân đứng lựa hồi lâu, vẫn chưa chọn được nên nhìn qua, thấp giọng lẩm bẩm nói: “Hào phóng thật, mười lượng bạc nói cho liền cho.” “Đúng vậy, ngươi có nhìn thấy quần áo trên người nàng ấy không? Vừa rồi khi người đó đi vào, ta còn tưởng rằng là nữ tử nhà giàu, không ngờ chỉ là một thị nữ.”
Bọn họ là nông dân sống ở một thôn ngoài ngoại thành, đêm nay có Lễ hội đèn lồng, bọn họ cùng mọi người trong thôn ra ngoài mua sắm, lúc này mới phát hiện cửa hàng quần áo này có giá rẻ hơn một chút, mặc dù rẻ hơn so với cửa hàng khác, nhưng đối với bọn họ vẫn là đồ đắt tiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây