Trịnh thị nghe xong lời này sắc mặt lạnh lùng, nàng ta đã sớm biết Vương gia có vài phần sủng ái Mai Tố Tố, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được khó chịu.
Tay siết chặt khăn, môi đỏ bị cắn đến trắng bệch, oán hận nói: “Tiếp tục nói.” Nha hoàn rụt rụt cổ, thật ra những lời nàng nói đã chọn lọc lắm rồi, chưa dám nói hết lời của đồng hương ra, đồng hương nói ở trước mặt Mai chủ tử, Vương gia như thay đổi thành một người khác, đút cho Mai chủ tử ăn, sẽ ôm Mai chủ tử lên đùi dỗ, thậm chí mấy ngày trước, còn lén ban thưởng cho Mai chủ tử một tráp châu báu, trong đó bên trong có bốn viên trân châu cực lớn, có ở trong cung không thấy được.
Nàng ta cũng không biết có phải thật hay không, nhưng cho dù là thật đi nàng thì nàng ta cũng không có cách nào, ai bảo mệnh nàng ta không tốt, chủ tử không được sủng ái, cũng may vị chủ tử này có chí tiến thủ, hiện tại Trịnh phu nhân muốn bám vào Lâm trắc phi, còn muốn đối phó với Mai chủ tử, nàng ta tất nhiên là phải gãi đúng chỗ ngứa rồi.
Nha hoàn tiếp tục nói: “Nô tỳ còn nghe được hai việc, Mai chủ tử đến bây giờ còn không biết chuyện Lâm phu nhân được phong trắc phi, Vương gia không cho hạ nhân tiết lộ, tựa hồ sợ nàng thương tâm. Một việc khác là lần trước Mai chủ tử sinh bệnh phát sốt, sở dĩ Vương gia tức giận như vậy, hình như là bởi vì Mai chủ tử cháy hỏng đầu óc, quên mất một số chuyện.”
Trịnh thị nghe xong lời này, đột nhiên ngẩng đầu lên: “Thật sao?” Nha hoàn chạy nhanh cúi đầu: “Nô tỳ không dám giấu giếm chủ tử, đây đều là do vị đồng hương kia tiết lộ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây