Mai Tố Tố đỏ mặt co quắp trong vòng tay của hắn, sau đó cúi đầu bắt đầu giả chết, lại nhịn không được cười ra tiếng. Nàng đã cắn môi, nhưng vẫn là không nhịn được nở nụ cười, thản nhiên ngẩng đầu.
Cơ Trường Uyên quay đầu lại, nhìn thấy trên khuôn mặt thanh tú kiều diễm của nàng nở một nụ cười ranh mãnh, mày cong cong, hai mắt ướt át sáng ngời, làm sao có thể sợ hắn?
Nghĩ đến mấy ngày nay bị nàng đùa giỡn, hắn nhất thời rất tức giận, nhưng sau khi giận một lúc, hắn lại không nhịn được cười, ôm nàng vào lòng, lắc đầu nói: “Quên đi, ta sợ nàng rồi, chỉ trách ta ngốc.” Hắn không chịu thừa nhận là mình dạy dỗ không tốt.
Sau khi lái xe ngựa khoảng mười ngày, bọn họ đến ngã ba Ký Châu và Tịnh Châu. Vào đêm cuối cùng, bọn họ cắm trại bên ngoài.
Khi Mai Tố Tố xuống xe ngựa, nàng nhìn thấy những chiếc lều được kết nối với nhau, theo kiểm tra trực quan, có gần một trăm chiếc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây