Bây giờ trong lòng vương gia đã có người hắn thật sự thích, cho dù Diêu Quang viện có gần viện chính đến đâu thì nó cũng không phải là viện chính.
Khi Thôi Tổ An đến, trắc phi đang ăn, khi nàng ta nhìn thấy Thôi Tổ An đến, nàng ta có vẻ hơi khó chịu. Trắc phi hình như đã đoán được cái gì, trong lòng có chút khẩn trương, nhưng nghĩ đến chính mình là do hoàng thượng đích thân chủ hôn, nàng ta cảm thấy vương gia cũng sẽ không quá tàn nhẫn với mình.
Thôi Tổ An không quan tâm nàng ta tự an ủi mình như thế nào, trực tiếp truyền đạt ý tứ của hoàng tử, sau đó sai người nhanh chóng đưa Chu ma ma đi, hắn ta cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây.
Trắc phi nửa quỳ trên mặt đất, nhất thời không có phản ứng gì, mãi đến khi nghe thấy tiếng kêu của Chu ma ma, nàng ta mới đột nhiên ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ khó tin: “Làm sao có thể? Nàng ta là một tỳ nữ hèn mọn, tại sao hoàng tử lại vì nàng ta mà đối xử với ta như vậy chứ?”
Nàng ta quản cung hơn hai năm, chẳng lẽ là vì Mai Tố Tố, điện hạ mới đối đãi nàng ta như vậy sao? Không phải mọi người đều đã bị bỏ rơi trong giá lạnh sao? Sao mình nàng ta bị ghẻ lạnh như vậy chứ? Vương gia sao có thể tàn nhẫn như vậy chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây