Đã muốn đi suối Tiểu Sàn, nhất định phải gọi cả Ngũ cô nương. Gian phòng bên cạnh nhận được tin vui, tiếng reo hò vui mừng truyền qua vách tường, ngay cả trong phòng Thất cô nương cũng có thể nghe thấy.
“Tiểu thư, người nghe tiếng cười của Giản Vân kìa. Người không biết còn tưởng rằng lúc trước là nàng ta bị nhốt vào nhà kho, giờ mới được ra ngoài hóng gió.” Lục Phù chạy như bay, sang phòng bên cạnh truyền lời cho cô nương nhà mình. Cô nương nhà nàng có thể nói chuyện được với Thế tử, được Thế tử đồng ý cho ra ngoài du ngoạn, nàng ta cũng cảm thấy nở mày nở mặt. Ngay cả việc bị phạt cũng có thể mang ra làm trò cười, rõ ràng là nha đầu này đang rất vui vẻ, mừng rỡ như điên.
“Đã nghe ngóng được Ngũ tỷ tỷ mặc y phục gì chưa?” Hai vị cô nương cùng nhau ra ngoài, có rất nhiều điều cần phải chú ý. Trừ phi là có thù oán cá nhân, nếu không sẽ tuyệt đối không cố ý đụng hàng. Tranh giành đấu đá cũng là tranh giành với người ngoài, người một nhà phải hòa thuận vui vẻ, cùng nhau tạo dựng danh tiếng cho gia tộc.
Lục Phù gật đầu, tranh thủ uống một ngụm nước lạnh, lau miệng, cuối cùng cũng xua tan được cái nóng bức của ngày hè. “Đã dò la rõ ràng rồi. Ngày mai Ngũ cô nương sẽ mặc váy áo màu lục quế thêu hoa văn cát tường, cài trâm cài tóc hình chữ hỷ bằng vàng. Nghe nói là muốn ăn mặc thoải mái một chút, người khác nhìn vào cũng không thấy khó chịu.”
Nói cũng phải. Trời nóng như vậy mà mặc một thân đỏ rực, chẳng khác nào đặt thêm một cái lò lửa bên cạnh, nhìn đã thấy phiền lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây