Đây là cái hầu bao mà nàng nói sao?
Cố Diễn xoay xoay, ngắm nghía một hồi, nhìn đi nhìn lại, ngay cả nha hoàn tam đẳng trong phủ hắn cũng làm đẹp hơn nàng. Mảnh vải vuông vức, cắt may cứng nhắc. Chất liệu lụa chỉ tạm được, dệt quá thô, sờ kỹ còn thiếu phần mềm mại. Đường kim mũi chỉ tạm ổn, xem ra mắt nhìn của nàng cũng không tệ.
Cả chiếc túi một màu nhạt nhòa, ngay cả hoa văn ẩn cũng không có. Miệng túi được viền chỉ màu, phần dây rút thắt thành hình bông hoa đơn giản nhất. Khi túm lại, một đầu đính tua rua, cuối cùng điểm thêm một viên ngọc bích, coi như là điểm nhấn duy nhất trên chiếc túi đơn điệu vô vị này.
Tuy hắn nhìn chăm chú như vậy, nhưng trên mặt cũng không hề có vẻ chế giễu rõ ràng, nhưng cũng đủ khiến nàng cảm thấy không tự nhiên. Vì muốn đưa trâm cài cho hắn, nàng tiến lại gần hơn, đứng bên cạnh hắn, da mặt dày lên để che giấu sự xấu hổ của bản thân.
“Đều là ban đêm lén lút may vá, không tránh khỏi có chút vụng về. Nếu ngài thấy chướng mắt, vậy thì xem trâm cài ngọc dương chi cho xong chuyện.” Thất cô nương uể oải nói, đột nhiên lại cảm thấy, lời này hình như cũng không đúng lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây