Khương gia đầu quân cho Cố thị, thực chất là gia thần của Cố thị. Vậy nên nàng coi như là người của phủ Triệu Quốc công? Nói chính xác hơn, nàng là người tạm thời có ích trong tay Thế tử. Nếu nàng không nên người, để người khác khi dễ lên đầu lên cổ, chính là làm mất mặt hắn.
Nghĩ vậy, nàng bỗng cảm thấy bóng hình của người này càng lùi càng xa, càng thêm cao lớn. Ban đầu trong lòng còn nghĩ đến từ “ôn hòa”, giờ xem ra, vĩnh viễn không dính dáng gì đến hắn.
Giống như tượng Phật trong chùa miếu, ai ai cũng nói “Lòng dạ từ bi“. Địa vị cao đến mức ngước cổ nhìn lên cũng thấy ê ẩm, những lời lẽ nhân từ nọ đối với hắn cũng trở nên vô dụng.
Ngoan ngoãn gật đầu, ra hiệu cho hắn biết mình đã hiểu ý. Thất cô nương thử cử động cổ tay, không ngờ hắn vẫn nắm chặt, không nhúc nhích.
Lại là chỗ nào không vừa ý? Có cơ hội nàng sẽ nhờ Khương Dục viết một lá thư, chuyện hôm nay, nàng sẽ vì người nọ mà mềm lòng nhất thời, nhưng sẽ không dung túng cho bà ta lâu dài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây