Kể từ ngày hôm đó trở về, đã hơn nửa tháng trôi qua. Xuân Anh phát hiện cô nương nhà mình có chút khác thường.
Buổi sáng cuộn tròn trong chăn, ngủ ngon lành khác lạ, phải gọi đến mấy tiếng mới lười biếng cựa mình. Lúc mở mắt, đôi mắt trong veo khác thường, đen láy như được rửa bằng nước, lấp lánh ánh sáng. Đôi mắt xinh đẹp như vậy khiến nàng ấy muốn nhìn thêm một chút, nhưng tiếc là mỗi khi cô nương tỉnh dậy, luôn nhanh chóng chớp mắt một cái, ánh sáng ấy liền bị nụ cười ấm áp trong mắt che đi, không còn nhìn thấy nữa.
Ban đêm cũng không cần người trực đêm, luôn lặng lẽ dựa vào giường đọc sách. Sự say mê đó còn hơn cả lúc bị Nhị gia dạy dỗ, học chữ.
Hơn nữa suốt ngày cầm sách không rời tay, đi cùng Ân cô nương ở đối diện, trang phục giống nhau, váy áo giống nhau, trong tay đều ôm sách, cùng ra cùng vào, thật sự là một cảnh tượng độc đáo ở Ngọc Thấu Trai.
Toàn bộ nữ học quán đều lan truyền, Khương gia Thất cô nương mười ngày trước bị nữ quan đại nhân gọi riêng ra hậu viện, không biết đã bị chỉnh đốn nghiêm khắc thế nào. Chứ nhìn cái kiểu cách này, chắc là đã bị ép buộc là nếu không chịu khó học hành thì sẽ bị khuyên lui về nhà. Vì vậy, nàng mới như bị lửa đốt mông, để giữ gìn danh tiếng, mới phải nghiến răng, cố gắng lần cuối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây