Một đoạn nhạc đệm vớ vẩn này đã bị nàng ném qua một bên. Lại nói, Ngũ Thừa Phong chỉ nhắc qua chuyện hắn muốn vào thành, chứ đâu có nói sẽ làm việc ở đâu, trong thành rộng lớn như vậy, nàng đâu có thừa hơi mà ngây ngốc chạy đi tìm người chứ? Có duyên nhìn thấy rồi nói sau.
Phì, sắp sang tháng 11, thời tiết càng ngày càng lạnh, đặc biệt là đứng ngay cạnh bến tàu như thế này, từng đợt gió thổi tới thổi lui, chỉ một lát nàng đã cảm thấy rét không chịu nổi. Ngay lúc Lê Tương nghĩ tới chuyện nên tìm nơi tránh gió, nàng đã phát hiện ra thuyền đánh cá nhà mình đang từ từ tiến tới.
Lúc này còn chưa tới ba mươi phút đâu.
Lê Tương nhảy lên thuyền, tới khi bước vào khoang thuyền nàng mới cảm thấy ấm áp hơn.
“Phụ thân, tại sao ngươi trở về nhanh như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây