Ném xuống những lời này, Lê Tương cũng trở về phòng bếp, chuẩn bị làm lươn của nàng.
Tẩu tẩu ở cữ, nàng cần phải chuẩn bị cho nàng ấy bốn, năm bữa ăn, thực đơn thanh đạm cũng cần phải thay đổi liên tục.
Tính cả hai kiếp rồi, đây là lần đầu tiên nàng chăm sóc một người chu đáo đến thế.
“Sư phụ, ngươi muốn dùng con lươn làm món ăn gì?”
“Cứ làm đồ ăn của các ngươi đi, phòng bếp còn chưa đủ vội ư?” Lê Tương búng cho mỗi nàng một cái vào trán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây