Cuối cùng Lê Giang đành phải ôm trứng gà nhuộm đỏ ra ngoài đi phát.
Cả nhà ai bận việc nấy, chỉ có Lê Trạch chẳng phải đi đâu, công việc của hắn lúc này là một mực canh giữ trong phòng.
Kỳ thật Kim Vân Châu chỉ đau đớn lúc vừa sinh thôi, sau khi sinh xong, nàng ấy đã nghỉ ngơi hơn một canh giờ, sớm không còn chuyện gì nữa.
Lần đầu được làm nương, nàng ấy vẫn chưa biết cách ôm hài tử. Nhìn thân hình nhỏ nhắn của nữ nhi, nàng ấy không dám duỗi tay ra ôm, chỉ có thể nằm bên cạnh thật cẩn thận sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi yêu dấu.
“Thời điểm thứ muội nhà ta mới sinh ra còn xấu hơn Tiểu Phúc Bao nhiều, hiện giờ nàng lớn lên lại không tồi, chắc chắn sau này khi Tiểu Phúc Bao nhà ta nảy nở ra sẽ đẹp hơn nàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây