“Ta cũng nghĩ như vậy, cho ngươi và nương của ngươi trở về thoải mái nghỉ ngơi một chút.”
Lê Giang dong thuyền từ từ lui ra con sông bên ngoài, cũng có nghĩa bọn họ vào trong thành chỉ hơn một canh giờ đã trở về rồi. Vừa vặn khi đó ánh mặt trời vừa lên, gió lạnh thổi tới, ghé vào cửa sổ khiến cho Lê Tương mơ màng buồn ngủ.
Đột nhiên dưới mặt nước lạch cạch một tiếng, hai cái bọt nước lành lạnh bắn lên mặt nàng, nước lạnh khiến nàng giật mình một cái trong nháy mắt đã tỉnh táo lại.
“Nương! Có cá!”
Quan thị nghe xong tức khắc cảm thấy vui vẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây