Lạc Trạch áp tải một thuyền tôm vỏ đỏ, thuyền khá nặng nên di chuyển thật chậm, vốn dĩ đoạn đường này chỉ cần hơn nửa canh giờ là tới, vậy mà bọn họ phải dùng hơn một canh giờ.
Sau khi đến bến tàu hắn trực tiếp dùng tiền mướn người dỡ hàng, sau đó lại thuê xe, nhiều hàng hoá như vậy, hắn đâu có ngốc mà tự một mình dọn cả đống trở về?
Chờ tới khi hắn mang theo hai xe tôm vỏ đỏ lớn trở lại tửu lầu, mặt trời đã dần xuống núi.
“Thúy Nhi, mau mở cửa!”
Hắn vừa gọi một tiếng, trong sân đã có người đi ra mở cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây