“Ta không thể lấy tiền được, tự ngươi đi mua lông về, lại tự ngươi đưa tới Dụ Châu, ta đâu có giúp được chuyện gì?”
“Dĩ nhiên là có! Nếu không phải ngươi đưa bao tay, ta cũng không phát hiện ra hiệu quả của thứ lông ấy.”
Lê Tương lắc đầu, thái độ của nàng rất kiên quyết.
“Tóm lại ta sẽ không thu, ngươi nhanh cất tiền đi rồi dập tắt lửa, chúng ta ra bên ngoài ăn chút gì đó.”
Nàng múc phần nước dùng trong nồi lớn trên bếp vào chiếc nồi sắt nhỏ bên ngoài, đang chuẩn bị mang đi, đột nhiên bên cạnh có một đôi tay nắm lấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây