“Lại đây, ta đo kích cỡ cho ngươi.”
Lê Tương tỏ ra rất nghe lời, đứng lên cho Quan thị đo kích cỡ. Trong nhà không có thước dây thừng hoặc những loại thước làm bằng sợi bông linh tinh khác, chỉ có một cái dây vải, đo tới đoạn nào thì vạch một cái dấu làm ký hiệu, tới khi chuẩn bị làm quần áo, sẽ dùng đoạn vải có ký hiệu đó để so sánh.
Nàng nhìn dấu của mình ngắn hơn của biểu tỷ tới vài gang tay, quả thực nghẹn ngào không nói nổi nên lời. Cô nương nào chẳng muốn vóc dáng của mình no đủ chứ?
Chẳng qua nàng mới mười ba tuổi, chỉ cần chú ý bồi dưỡng một chút, chắc chắn sẽ nở nang thôi!
Lê Tương không còn mặt mũi nào đi hỏi nương của nàng nữa, sau khi đặt cuốn sách thẻ tre vào buồng trong, nàng lập tức xuống lầu chăm sóc bột củ sen, còn thuận tiện giám sát công trình xây bệ bếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây