“Chưởng quầy Bạch, phủ nhà chúng tôi chính là khách hàng lâu năm cửa hàng nhà ông, có thứ tốt nhớ giữ lại cho chúng tôi một phần.”
Mắt thấy khách hàng càng lúc càng túm tụm lại, chưởng quầy Bạch bắt đầu toát mồ hôi. Luôn miệng nhận lỗi cười làm lành với khách rồi dẫn Ngọc Dung đi vào căn phòng bên trong tránh khách hàng.
“Cô nương, tôi có thể cầm san hô này lên thử không.”
“Đương nhiên có thể.”
Thật ra trong lòng Ngọc Dung không hề có chút kinh nghiệm nào, nhưng nàng ấy có được kinh nghiệm từ lần bán bột tép trước, cho dù thế nào thì chỉ cần nàng ấy đừng tỏ vẻ rất nóng lòng bán món đồ trong tay là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây