Ngụy Xuân cũng không còn cách nào khác, nhà nàng ta cũng không thân thiết được mấy nhà trong thôn, gửi con ở nhà ai nàng ta đều không an tâm. Chỉ an tâm để ở mỗi nhà đệ muội, nhưng Bảo Nhi lại khóc lóc không chịu đi, còn ăn vạ muốn đến tìm Ngọc Trúc.
Ngọc Dung không nói nhiều mà đồng ý ngay.
Tuy Ngụy Xuân không biết, nhưng nàng ta chính là muội muội của ân nhân cứu mạng mình. Chút chuyện nhỏ này đương nhiên phải giúp rồi.
“Ngụy tỷ tỷ, tỷ nói phải đi về thăm mẫu thân tỷ gấp, mẫu thân tỷ làm sao vậy?”
“Mẫu thân của ta sao, mắt mẫu thân ta không tốt, còn bị gãy chân từ lâu, đi đứng bất tiện. Nghe nói hôm qua bị ngã ở nhà, không biết có nghiêm trọng không, ta để thằng nhỏ ở lại rồi đi ngay. Ngọc Dung muội tử, Bảo Nhi phiền muội chăm sóc rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây