Tiểu Thảo vuốt mặt cười khổ, trong đầu rối như tơ vò.
“Ngọc Trúc, Tiểu Thảo tỷ tỷ giờ đây đang rối loạn lắm, tự muội đi chơi nha.”
Vừa mới dứt lời, trong bụng nàng ấy liền vang lên một hồi tiếng, âm thanh thực sự quá lớn, Ngọc Trúc có muốn giả vờ không nghe thấy cũng không được.
Nàng xót xa cho cái số khổ của Tiểu Thảo, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, nàng liền đưa chiếc bánh gạo hạt dẻ mà đại tỷ nhét vào ngực cho nàng ấy.
“Tiểu Thảo tỷ tỷ, ăn no rồi thì mới có tinh thần suy nghĩ sự tình, cái này cho tỷ đấy. Muội đi chơi đây!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây