“Đại vương ban cho, các ngươi cứ an tâm thu đi, đây là các ngươi xứng đáng.”
Có lời này của Tần đại nhân, trong lòng Ngọc Dung thoáng yên tâm một chút. Nhưng mà hai rương vàng trước mắt này thật sự là quá chói mắt, cũng không biết có thể dẫn tới họa sự hay không.
Nàng ấy đang lo lắng, đột nhiên cảm giác góc áo bị kéo kéo, cúi đầu nhìn thì ra là tiểu muội, tiểu muội miệng giật giật, nói hai chữ.
Ngọc Dung nhìn nhiều lần mới phản ứng lại, là sửa đường.
Phải, phải! Sửa đường!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây