Dù sao, bất kể nói như thế nào thì tiểu muội mới là người có công lớn nhất trong nhà. Nàng cũng không phải đứa trẻ ngây thơ bình thường, cho nên a nương lo lắng thật sự là không cần thiết.
Diêu thị kinh hãi nửa ngày không lấy lại tinh thần.
Bà nào biết một đứa nhỏ năm tuổi lại biết nhiều thứ như vậy.
“Hơn nữa, a nương, tiểu muội hình như đã nghe được lời chúng ta nói tối hôm qua.”
Ngọc Dung đối với tiểu muội quá hiểu rõ, hôm qua còn vui vẻ, sáng sớm thức dậy liền rầu rĩ không vui. Mỗi lần nhìn về phía a nương muốn nói rồi lại thôi, ngay cả bữa sáng cũng mới ăn một quả trứng gà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây