Để tỷ ấy đi đến hiệu buôn Vân gia ở Bắc Võ báo tin cho bọn họ, bảo là Vân Duệ đang ở chỗ của chúng ta, người vẫn rất tốt.”
Chung Tú gật gật đầu ghi nhớ trong lòng. Đến khi trời bắt đầu chạng vạng tối liền vào trong thôn thông báo cho Ngọc Dung.
“Vân Duệ đúng không… Ta biết rồi, sáng sớm ngày mai sẽ cho người đi báo tin. A Tú, ngươi lại đây nhìn giúp ta trước, ta nhìn kiểu gì cũng cảm thấy đại công kia cho ta bức tranh này có chỗ nào đó không đúng lắm, nhưng nhất thời lại không biết là cái gì.”
“Tranh vẽ sao?”
Chung Tú thò lại gần thì phát hiện đó là một bức tranh được vẽ trên một phiến đá dùng than vẽ ra mấy gian nhà ở. Nhưng thật ra chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra trong bức tranh chính là một của hàng bán nước tương mới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây