“Vậy còn tiền thì sao? Nguyên thúc thúc, giá không hợp lý ta sẽ không bán đâu nha.”
Ngọc Trúc cười tinh quái.
Nguyên Hoành Văn nghĩ đến lời tiểu muội vừa mới nói với mình, cũng trở nên hào phóng chịu chi một lần.
“Bên ngoài kia có bán giống cam và chuối, một cây là năm mươi đồng bối cứ theo đó mà tính lên. Chỉ có điều trước đây ở bên ngoài còn chưa từng xuất hiện giống vải này, nên về giá, đương nhiên ta phải tính cao hơn một chút. Bảy mươi đồng bối một cây như thế nào?”
Bảy mươi đồng bối một cây, tháng sau nàng tính ra cũng có thể cho ra được bốn mươi tới cây, tất cả chỗ đó cũng chỉ bán được gần ba ngân bối, giá rẻ quá mức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây