Điều này càng bới móc càng để ý đến giá cả, mới là người có khả năng mua nhất.
Thời gian Ngọc Dung làm tiểu thương cũng không ngắn, chút cách thức này vẫn nhìn ra được. Cho nên cho dù mấy người này nói không dễ nghe hơn nữa, cũng phải tươi cười đón tiếp người ta, trước tiên mở đầu tốt là được rồi.
Người ta đều cười bồi mặt mời ăn như vậy, mấy phụ nhân nhất thời cũng không tiện nói cái gì khó nghe. Có hai người kia nhận đũa, một người ăn thử một miếng nhỏ như vậy. Lập tức đẩy lão tỷ muội để cho các nàng cũng cùng nhau nếm thử.
Cho dù các nàng có kén chọn đến đâu cũng không thể nói được tảo bẹ sợi này không có giống mùi vị của món ăn khô.
“Ăn rất ngon, nhưng một cân ba mươi đồng này của ngươi cũng quá đắt rồi đấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây