Không không không, Thiên Nhi làm sao lại không phải là hài tử của nhà họ Vân được. Khuôn mặt kia, ánh mắt kia, lớn lên và đại ca giống nhau gần như là một khuôn khắc ra.
“Tiểu Ngọc Trúc, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”
Ngọc Trúc tìm một tảng đá ngồi xuống, lại vẫy tay mời hắn ta ngồi cùng.
“Vân thúc thúc, vậy ta sẽ không vòng vo với thúc nữa. Chỗ ta có một nô lệ tên là Thập Ngũ, hắn nói mình vào ngày tết trong ngày đông lạc mất huynh trưởng rồi bị người ta cưỡng ép ôm đi. Người bế hắn ta đi là người Vu Thương, tên đấy nhuộm cho hắn ta lỗ tai đen, còn cho hắn ta uống thuốc, bảo hắn rằng người Vu Thương độc nhất vô nhị.”
“Ngươi muốn nói rằng hắn ta mới là cháu trai của ta còn Bắc Vũ kia không phải sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây