Ngọc Trúc mặc áo đơn, ngồi bên đống lửa ấm áp dễ chịu hong khô xiêm y, đến lúc này mới có cảm giác sống lại. Có điều nàng rất đói bụng, cả ngày chưa ăn gì, trứng gà cho buổi sáng còn nằm trong sọt.
Trong lúc nàng nhặt củi, cái bụng không ngừng sôi lên ùng ục, dạ dày đã đói đến đau xót. Nhưng chỉ có thể cố chịu, chờ đến hừng đông ngày mai. Chờ trời sáng, cho dù không có đồ ăn nàng cũng có thể tìm ra đồ ăn.
Nhưng với tiền đề là nàng còn tỉnh táo.
Ngọc Trúc chỉ kiên trì hong khô quần áo rồi mặc vào, sau đó không cố nổi mà dựa lên tảng đá ngất xỉu. Ngâm dưới nước biển lâu như vậy, bị nhiễm lạnh, sốt cũng là điều bình thường.
Nơi này không có lang trung cũng không có thuốc, chỉ có thể dựa vào bản thân nàng cố chịu đựng. Nếu vượt qua thì sẽ có hy vọng được về nhà, không chịu nổi chỉ có thể chết ở nơi này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây