Đôi lúc còn vì chút chuyện nhỏ mà răn dạy con lớn một trận. Lúc Đào Bảo Nhi đi cùng ta trùng hợp nhìn thấy, khi đó khóc lóc nói hắn phải về tìm nương hắn.”
“Ngươi đó, ngươi xấu quá đi à. Ngươi không sợ nương hắn tới tìm ngươi hả?”
Ngọc Trúc đã có thể tượng tưởng ra vẻ mặt lúc đó của Đào Bảo Nhi, chắc chắn là tủi thân không thôi.
Có điều Nhị Mao cô bé…
“Tới thì tới đây, ai bảo ngày nào hắn cũng khoe khoang trước mặt ta. Hắn thật là tốt, có phụ thân có nương, gia nãi đều thương, sắp tới còn có muội muội hoặc đệ đệ. Còn ta, lẻ loi, không ai thương không ai yêu, lại còn phải cười với hắn, ta không thèm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây