Thật ra tỷ muội nhà họ Ngọc hiểu, bọn họ không muốn bị người trong thôn nhìn như quái vật. Suy nghĩ của họ nàng có thể hiểu, nhưng sức tàn phá của cơn bão, những ai chưa trải qua sẽ không biết sự lợi hại của nó. Trên đảo chỉ có mấy căn nhà nhỏ làm từ đất, một khi bão quét đến chẳng biết có chừa lại cái gì không.
Nếu lúc mới quen, Ngọc Dung còn có thể dùng uy nghiêm của gia chủ để ép họ phải nghe lời. Nhưng qua thời gian dài chung đụng, cùng nhau lao động vất vả, uy nghiêm gia chủ đã mất sạch không còn một mẩu.
Ngọc Dung không lay chuyển được bốn người kia cuối cùng đành từ bỏ. Có điều trước khi đi các nàng và Đào Mộc cùng nhau dùng rất nhiều gỗ vây quanh nhà Thập Nhất và Thập Tam Nương lại, hy vọng có thể giúp củng cố được một chút.
Sau khi làm xong việc này, dọn dẹp chút đồ, các nàng lên thuyền rời đi.
Chuyến đi này ít nhất phải mất bốn năm ngày mới về lại được đảo. Mong là ông trời phù hộ bọn họ bình an đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây