Mặc kệ tiếng rít gào mắng chửi phía sau có chói tai cỡ nào, thiếu niên bộ dáng nho nhỏ phảng phất căn bản là không nghe thấy, rất nhanh biến mất ở trong rừng.
Vận khí của hắn cũng không tệ lắm, đường mà hắn đi chính là con đường mà Ngọc Dung cũng hai tỷ muội đi qua, dọc theo con đường nhỏ kia, rất nhanh liền thấy được hồ nước ngọt trên đảo.
Gia chủ trước đó có nói qua trên đảo này có hồ nước, có thể lấy dùng, nghĩ đến đây, hắn liền nghĩ tới có thể là cái hồ này.
Thật đẹp.
Chúc Thập Ngũ tìm một tảng đá bằng phẳng ngồi xuống, nhìn mặt hồ yên tĩnh bắt đầu ngẩn người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây