“Tú tỷ tỷ, thực xin lỗi, ta ngủ quên mất, tỷ đợi ta một chút, ta chuẩn bị rồi ra chạy bộ liền. Tỷ yên tâm, ta không có ý định tập một ngày, ngày mai lại nghỉ đâu.”
Ngọc Trúc vừa nói vừa chuẩn bị, nàng loáng cái đã mặc xong hai xiêm y, thuần thục đeo bao cát lên, chuẩn bị tập luyện công việc thường ngày, chạy bộ. Kết quả, vừa muốn ra cửa liền bị một cánh tay ngăn lại.
“Hôm qua trời mưa to, trong sân bây giờ rất trơn, ngươi đi chạy cái gì?”
“À, cái này, ta quên mất.”
Cả người mang một bộ dáng không được yên lòng, nhìn như thế nào cũng không hề giống với một người muốn luyện võ, Chung Tú lắc đầu đi ra ngoài. Ngọc Trúc thành thành thật thật đứng trung bình tấn trong phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây