“Ở phía Bắc thôn Thượng Dương có một hòn đảo nhỏ, lúc ấy khối ngọc này được đặt trong một rương gỗ toàn đá là đá, dân nữ nhìn rương gỗ đã mục nát không rõ dáng vẻ gì nữa nên phỏng đoán có lẽ chủ nhân của nó chắc hẳn đã không còn, sau đó liền đem khối ngọc này trở về. Hầu gia, khối ngọc này có gì không ổn sao ạ?”
“Đương nhiên không phải…”
Hoài Hầu yêu thích không buông tay vuốt ve khối ngọc kia, trong lòng kích động cũng bộc lộ hết ra bên ngoài.
“Thứ này vốn là bảo bối trấn quốc của Vạn Trạch Quốc chúng ta, năm đó bị mất tích cùng với tổ tiên. Không nghĩ tới… Nó thế mà lại xuất hiện ở trên một hòn đảo. Ngọc thị, lần này ngươi lập công lớn, bản hầu sẽ thay ngươi báo công trạng, nhất định sẽ được phong thưởng.”
“Không không không, không cần, đa tạ ý tốt của Hầu gia, dân nữ không hề muốn phong thưởng cái gì, dân nữ chỉ muốn xin Hầu gia một chuyện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây