Chung Tú và Ngọc Linh đều bày ra vẻ mặt vô cùng bất ngờ, không biết vì sao tự dưng lại muốn đi ra đảo.
Ngọc Dung chỉ đáp lại qua loa một câu, nghe nói trên đảo có bảo bối, những cái khác nàng cũng không thể nói rõ cho mọi người được.
Dựa vào lời tiểu muội nói, lần này nàng có chuẩn bị thêm một cái rương nhỏ đựng quần áo của mình mang đi theo, đem hết cả cái rương mục nát lẫn mấy cục đá về.
Một hoang đảo như thế mà lại có một cái rương gỗ, lại có thể được dùng để cất trữ một khối ngọc cực phẩm như vậy, vừa nghĩ liền biết ắt hẳn không phải vật bình thường.
Mọi người đều vội vội vàng vàng di chuyển, cả đi cả về tổng cộng mới mất hơn một giờ đồng hồ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây