Ngọc Dung không tin tiểu muội của mình lại là người lấy trộm đồ của người khác.
“Đây là đồ của tiểu cô nương tên là Yến Linh kia đúng không?”
“Đương nhiên không phải, cái này là lúc trước ta ở trên đảo nhặt được đấy.”
Ngọc Trúc kéo tỷ tỷ mình vào trong ổ chăn, tỷ muội hai người bọn họ cùng kê đầu lên gối quan sát khối ngọc bích.
“Ngày đó, lúc bị ta phát hiện ra, nó được bỏ trong một cái rương gỗ mục nát hết cả rồi. Ta thấy đẹp nên mới nhặt về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây