Chuối tiêu đã chặt hai đống lớn, chừng này là đã đủ rồi, bây giờ trở về trước.
Yến Linh tủi thân đi theo Ngọc Trúc lên thuyền.
“Ngọc Trúc muội muội, có phải muội giận ta không?”
Ngọc Trúc lắc đầu, nàng chỉ nghĩ đến hiện đại từng chứng kiến qua sự kiện lừa bán, còn có các loại trường hợp âm u trên đường chạy trốn, trong lòng liền phát lạnh.
“Không phải ta giận tỷ, mà là đang sợ thay tỷ. Yến tỷ tỷ, tỷ có biết một tiểu cô nương trắng trắng mềm mềm lại có diện mạo xinh đẹp như tỷ lén ra ngoài sẽ có bao nhiêu nguy hiểm không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây