“Tần đại nhân, các người nguyện ý ra giá bao nhiêu đây?”
Ngọc Trúc kéo Long Tiên Hương về phía mình, rất có dáng vẻ nếu không mau ra giá nàng sẽ lấy nó đi. Hoài Hầu sao có thể để cho nàng lấy đi, vội vàng một tay ấn lên, ra giá nói: “Hai ngàn ngân bối, như thế nào?”
Hai ngàn ngân bối, so với giá Ngọc Trúc tính ra mặc dù còn có chút khoảng cách, nhưng so với mấy trăm đồng bối trong mấy cửa hàng hương liệu lúc trước thì cao hơn nhiều. Mới vừa rồi Ngọc Dung còn mặc kệ ý định của muội muội, vừa nghe tới hai ngàn ngân bối, sợ tới mức chậu đều ném đi, vội vàng ngồi lại đây.
“Tần đại nhân, vừa rồi ta không nghe lầm chứ, vị tiểu Vạn đại nhân này nói muốn bỏ ra hai ngàn ngân bối mua khối hương này, có phải hai người hiểu lầm hay nhìn nhầm với cái gì rồi không, nó cùng lắm cũng chỉ là một khối hương liệu mà thôi.”
Tần đại nhân đang rất mê mang, rõ ràng không phải đồ hắn muốn mua, sao cái gì cũng phải hỏi hắn thế. Tiền không đủ cũng quay sang hỏi hắn, ra giá cao cũng phải hỏi hắn. Nhưng hắn đối với khối hương này hiểu biết, so với Ngọc Dung biết cẩn thận còn ít hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây