“Vậy tỷ đi nấu dầu hàu, lúc này lửa cũng sắp tắt rồi. Nếu có chuyện gì đó thì gọi tỷ, có nghe tỷ nói không?”
“Dạ dạ dạ vâng vâng, biết rồi ạ, trưởng tỷ tỷ bận đi.”
Ngọc Trúc gọi Hắc Sa đi đến bên cạnh bể nước ngồi. Hắc Sa bây giờ không còn là một chú chó đơn thuần nữa, nó còn là ân nhân cứu mạng của mình.
Trời lạnh như vậy, làm sao có thể để ân nhân cứu mạng rửa nước lạnh chứ. Cũng may trong nồi trưởng tỷ nấu dầu hàu, trong bình gốm phía sau vẫn luôn có nước nóng. Ngọc Trúc cũng không ngại phiền toái, chạy đi lấy nước nóng trở về, lau sạch sẽ cho Hắc Sa.
Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, vừa rồi nàng nhìn thật kỹ, Hắc Sa thật sự có chút hung dữ. Ánh mắt kia, khí thế kia, giống như là đến hổ nó cũng có thể đánh ngã được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây