Ngọc Dung căn bản không nghĩ tới hôn sự của mình, đương nhiên là không nghĩ ngợi chút nào đã từ chối thẳng.
“Đa tạ ý tốt của đại nương, chỉ là trong nhà ta còn có đệ đệ chưa lập gia đình, còn có ấu muội cần ta chăm sóc. Vì thế hiện tại ta sẽ không lo lắng hôn sự, lần này ngươi phải chạy vô ích rồi.”
Bà mối Lưu liên tục xua tay.
“Cô nương à, ngươi trước đừng vội từ chối chứ, ngươi nghe ta kể về người ta đã. Nghe xong nếu không hài lòng thì chúng ta nói tiếp.”
Ngọc Linh rất không kiên nhẫn, mở miệng muốn đuổi người, Ngọc Dung vội vàng nhéo nàng ấy một cái, bảo nàng ấy im lặng. Bà mối có tốt có xấu. Nhưng dù tốt hay xấu, tốt nhất là không nên đắc tội với bọn họ. Bằng không cái miệng kia của bọn họ thật sự không biết sẽ ra ngoài nói bạn như thế nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây