Đôi giày ướt sũng mỗi khi đi được hai bước đều rộ lên tiếng ọp ẹp, Đào Bảo Nhi cười cả đường, đi đến cửa nhà mình bản thân Ngọc Trúc cũng không nhịn được nữa mà bật cười.
Ngọc Dung nghe thấy tiếng động, vừa mở cửa liền nhìn thấy đôi giày ướt sũng trên chân của muội muội, vội vàng ôm muội muội vào nhà đổi giày.
“Đây là đi đâu chơi đùa thế, giày cũng ướt thành như thế này!”
Vào cửa lại gọi Ngọc Linh đi ra.
“Nhị đệ, đi lấy một cái ghế nhỏ cho Đào Bảo Nhi ngồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây