Mọi người đều kiêng kị người chết, trừ phi là người nhà, hoặc là nhà cực kỳ thân thiết mới tình nguyện giúp đỡ đỡ người. Nhà Điền Bà Tử không có ai qua lại thân thiết, cho nên trưởng thôn không có lý do gì để từ chối một người sốt sắng như Ngọc Linh.
Trưởng thôn đã đồng ý, Ngọc Linh đang chuẩn bị cõng người, kết quả còn chưa kịp đụng vào thì hai huynh đệ kia đột nhiên phản ứng lại, nhào lên đẩy nàng ấy ra.
“Không cần phiền vậy đâu, hai huynh đệ ta sẽ tự đỡ mẫu thân mình về.”
Trong lúc hai người đó nói chuyện, mắt chẳng dám nhìn thẳng vào Ngọc Linh, thái độ chột dạ quả thực không cần rõ ràng quá như vậy. Đến nước này Ngọc Linh còn gì mà không rõ, người tối qua đến nhà nàng trộm đá chính là hai anh em này.
Trùng hợp lúc này cửa nhà Điền Bà Tử đang mở, Đào Mộc đứng ngoài cửa nói to với nàng ấy: “Ngọc Lâm, nhà bọn họ trộm rất nhiều đá xanh của nhà ngươi để ở đây này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây