“Đào Bảo Nhi, ngươi mà khóc, nước mắt sẽ chảy xuống miệng vết thương, một lúc nữa sẽ rất đau rất đau.”
“Thật, thật sao, thật vậy sao?”
Đào Bảo Nhi thút tha thút thít, nước mắt nước mũi tèm nhem trên mặt. Ngọc Linh cầm khăn đã nhúng nước lau sạch máu và nước mắt nước mũi lem nhem trên mặt cậu nhóc. Chỉ là vết xước trên mặt cậu nhóc còn mới, vừa lau sạch thì lại chảy ra tiếp.
Đào Bảo Nhi mới vừa ngừng khóc sờ lên mặt thấy lại chảy máu, cực kỳ sợ hãi, không nhịn được mà khóc tiếp.
“Sao Bảo Nhi lại khó?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây