Nghe thấy nhị tỷ gọi nàng, Ngọc Trúc luống cuống tay chân, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Nếu con chó con kia chịu ăn thì không phải nó bị bệnh, nó sẽ nhanh chóng lớn lên. Sau khi nói chuyện rõ ràng với các tỷ tỷ, nhất định các tỷ sẽ giữ nó lại.
Ngọc Trúc biết tỷ tỷ thương nàng, hơn phân nửa sẽ giữ chó con lại, nhưng không biết vì sao khi sắp đi ra ngoài, nàng lại thấy hơi chột dạ. Rề rà một lúc lâu mới ôm con chó con ra ngoài.
Ổ mới cho chó con là một đống cỏ khô thật dày, bên ngoài có một lớp vải vụn may ghép lại, không phải là rất đẹp, nhưng so với mấy con chó khác chỉ được ngủ trên mặt đất, ổ chó này đã rất tốt rồi.
Ngọc Trúc cẩn thận thả con chó trong lòng xuống.
Ngọc Dung: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây