“Tiểu muội, ôm chó về rồi à, mau lại đây cho tỷ xem một cái. Đã lâu lắm rồi tỷ chưa thấy chó con.”
Nghe thấy giọng nói của đại tỷ, Ngọc Trúc chột dạ che kín con chó lại theo bản năng.
“Có chuyện gì vậy, sao lại không cho xem. Có phải nhìn nó xấu quá không?”
Ngọc Linh cười đi về phía nàng, nhìn xuyên qua bàn tay nhỏ không che kín hết của muội muội, thấy được một cục màu đen nho nhỏ.
“Chó màu đen khá tốt. Đực hay là cái?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây