Ngụy Bình nhanh liếc nhìn Tần đại nhân, vừa quay đầu lại thì thấy chén canh trứng đã nằm trong tay mình.
“Muốn ăn thì ăn, không ăn thì ngươi cứ cầm đứng đi.”
Ngọc Dung thả cái muỗng vào trong chén của hắn ta, rồi quay người bỏ đi.
Tần đại nhân nghe thấy động tĩnh bên ngày thì lén cười thầm một cái, đặt chén muỗng xuống, gọi Ngọc Dung đang định vào nhà quay lại.
“Ngọc Dung cô nương, tới đây, chúng ta nói chuyện quan trọng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây