Ngược lại Khương Minh Nguyệt khi nghe thấy vậy lại thấy yên tâm hơn rất nhiều.
“Thứ hạng cái gì ta đều không quá quan tâm, vì kể cả có đứng thứ nhất từ dưới lên thì cũng là Cử nhân thôi.”
Tạ Uyên cười: “Nói cũng phải.”
Dù sao thì đây cũng không phải là thi thử nên cũng chẳng cần quá quan trọng về thứ hạng.
“Lần trước thư của tiểu đệ có nói, sau khi có kết quả của kỳ thi Hương rồi thì đệ ấy sẽ tới kinh thành ngao du. Đến đầu năm tới là bọn họ có thể tới được nơi này với chúng ta rồi, đã mười năm rồi A Đa không được gặp nhi tử, tuy chưa từng nói ra ngoài miệng nhưng ta cũng biết ông ấy rất nhớ đệ đệ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây